Trương Thanh Hằng được mệnh danh là "Nữ hoàng điền kinh" ở cự ly trung bình, sau khi đi vào lịch sử thể thao Việt Nam bằng hai tấm HC vàng châu Á 2007 và 2011, HC bạc ASIAD 16 cùng sáu HC vàng SEA Games. Nhưng sau những vinh quang đó lại là chuỗi ngày đầy sóng gió.
Khi Thanh Hằng đã bằng lòng với cuộc sống VĐV tập huấn nay đây mai đó, thì tai hoạ ập đến. Trong một buổi sáng đi tập trên đường ven biển ở Đà Nẵng, một chiếc xe máy bất ngờ tông thẳng vào khiến cô chấn thương nặng. Đôi chân vàng ngày nào gãy nát, khiến Hằng đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần. "Lúc nghe bác sĩ nói bị gãy chân, phải mất rất lâu mới hồi phục, tôi suy sụp hoàn toàn. Đã có lúc tôi định quyên sinh vì nghĩ mình chẳng còn gì nữa", Hằng chia sẻ với VnExpress hồi bắt đầu tập luyện trở lại ở Đà Nẵng. Với một VĐV chuyên nghiệp, chấn thương đã là một ám ảnh. Dính chấn thương vì một lý do "trời ơi đất hỡi" thì chẳng khác nào một thảm hoạ.
Cũng vì tai nạn này mà di chứng cứ đeo bám riết Trương Thanh Hằng, khiến cô không thể tham gia thêm giải đấu nào. Ngay cả ở Đại hội TDTT Toàn quốc 2014 vừa qua, tức gần hai năm sau vụ tai nạn, Hằng muốn lần cuối dự giải để lấy thành tích cho đơn vị chủ quản nhưng cũng đành lỡ hẹn vì cơn đau cứ nhiều lần tái phát. Cực chẳng đã, đầu năm 2015, cô gái vàng của điền kinh Việt Nam đành phải giải nghệ khi sự nghiệp vẫn còn dang dở.
"Nếu tôi không lên tiếng, thật không biết sẽ có thêm bao nhiêu bạn rơi vào hoàn cảnh tương tự như mình. Tôi thấy sai thì cứ lên tiếng bảo vệ lẽ phải thôi", VĐV người TP HCM kể lại. Tính Hằng là vậy, thấy sai thì nói liền. Nói Hằng vô tư cũng được. Nhưng với một cô gái đã phải chịu quá nhiều sóng gió, vô tư có lẽ là thái độ sống phù hợp để Hằng có thể vượt lên nghịch cảnh.
Để gói gọn sự nghiệp thi đấu điền kinh của Hằng, không thể không nhắc đến ba cơn bão tố hy hữu kể trên. Có ý kiến cho rằng phải chịu những thử thách như vậy là nỗi bất hạnh, nhưng với Hằng, chính nhờ có những góc khuất như vậy mà cô cho thấy những danh hiệu mà mình có được có giá trị đến nhường nào. Đến nay, những kỷ lục của Hằng vẫn chưa bị phá vỡ, và có lẽ cũng còn khá lâu nữa điền kinh Việt Nam mới có người làm được như cô.
Một cuộc sống mới sẽ bắt đầu, hy vọng sẽ yên bình và hạnh phúc hơn với Hằng, vì sau giông bão sẽ là cầu vồng rực sắc.