Xét về tầm bao phủ, có thể quần vợt không bằng bóng đá, nhưng về giải thưởng, bộ môn này chẳng hề kém cạnh. Đối với một tay vợt có mặt trong tốp 100 nam hoặc nữ, chuyện kiếm từ 300-500.000 bảng/năm hoặc thậm chí cả triệu bảng, chẳng phải chuyện khó. Hàng năm, các giải đấu đều nâng mức tiền thưởng để thu hút các tay vợt đến tham dự.
Nói đâu xa, 4 giải thuộc hệ thống Grand Slam là một bằng chứng. Bắt đầu từ Australia Mở rộng, rồi đến Pháp Mở rộng, Wimbledon và Mỹ Mở rộng, cứ nơi nào tăng tiền thưởng thì lập tức nơi khác cũng có động thái tương tự.
Tiền thưởng ở Wimbledon luôn hấp dẫn các tay vợt
Nó làm cho người ta liên tưởng đến những cuộc đua tiền thưởng. Tất nhiên điều này chỉ có lợi cho các tay vợt. Giờ đây, khi mà bạn có mặt tại một giải Grand Slam, ngay cả thua ở vòng đầu cũng bỏ túi số tiền không nhỏ.
Theo hệ thống thưởng từ Ban tổ chức Wimbledon, tay vợt có mặt ở vòng 1 sẽ nhận 29.000 bảng. Nghĩa là nếu có thua ngay trận ra quân, tay vợt cũng có một khoản kha khá ra về. Đối với các nước có thu nhập thấp, 29.000 bảng quả là số tiền lớn. Còn đối với các nước có thu nhập cao như Anh, Thụy Sĩ hay Mỹ, thực tế nó cũng đủ để các tay vợt mua một căn nhà nho nhỏ tại vùng ngoại ô.
Madison Brengle, Shelby Rogers và Carina Witthoeft là 3 tay vợt chủ nhà dự giải theo suất đặc cách. Họ bị thua ngay từ vòng bảng và vui vẻ nhận 29.000 bảng. Cây viết Akshay Kohli của Daily Mail bình luận:
“Nếu là Australia Mở rộng, Pháp Mở rộng hay Mỹ Mở rộng, thậm chí là các giải Masters 1000, với đẳng cấp và thứ hạng thấp kém của mình, Madison Brengle, Shelby Rogers và Carina Witthoeft có nằm mơ cũng không được tham dự. Nhưng may mắn là Wimbledon thuộc nước Anh nên họ đã có một khoản tiền đủ để mua một căn nhà nhỏ”.
Nói thế để thấy, mọi tay vợt đều mơ ước được dự một giải Wimbledon, không chỉ bởi danh tiếng, sự tăng tiến mà còn cả những khoản thưởng kếch xù, giúp họ có thể tranh trải cho tập luyện, đi lại lẫn ăn ở, đồng thời tiếp tục nuôi dưỡng giấc mơ banh nỉ.